搜索
主菜单
史学字词
首页
词典
顶芽的意思
顶芽
拼音
dǐng yá
注音
ㄉ一ㄥˇ 一ㄚˊ
词性
名词
繁体
頂芽
词语解释
顶芽
[ dǐng yá ]
⒈ 长在植物主茎顶端的芽。
英
terminal bud;
顶芽近音词、同音词
顶芽词语组词
顶字组词,芽字组词
顶芽意思相关词语
dǐng yá
顶芽
fēi shé
飞蛇
xué hǎo
学好
shàng jiū
上究
jǐn bēng bēng
紧绷绷
fēi dàn
飞蛋
gāo zhì
高峙
huàn huā
浣花
cháng xíng jú
长行局
jiāng chéng
将承
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
热门成语
付之一炬
吸血鬼
自怨自艾
旦夕之间
同病相怜
一视同仁
颐指气使
京兆画眉
敌众我寡
望尘莫及