搜索
主菜单
史学字词
首页
词典
登丁的意思
登丁
拼音
dēng dīng
注音
ㄉㄥ ㄉ一ㄥ
词性
拟声词
词语解释
登丁
[ dēng dīng ]
⒈ 象声词。伐木声。
引证解释
⒈ 象声词。伐木声。
引
唐 韩愈 孟郊 《城南联句》:“桑变忽芜蔓,樟裁浪登丁。”
登丁近音词、同音词
登丁词语组词
登字组词,丁字组词
登丁意思相关词语
dēng dīng
登丁
jǐn rán
仅然
huáng lián mù
黄连木
bà qiǎn
罢遣
xià jiàn
夏箭
lì wù pǔ
利物浦
dēng sān
登三
chǔ jí
楚籍
xiàn rén
县人
mò shì
墨士
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
热门成语
付之一炬
吸血鬼
自怨自艾
旦夕之间
同病相怜
一视同仁
颐指气使
京兆画眉
敌众我寡
望尘莫及