搜索
主菜单
史学字词
首页
词典
花丁的意思
花丁
拼音
huā dīng
注音
ㄏㄨㄚ ㄉ一ㄥ
词语解释
花丁
[ huā dīng ]
⒈ 种花的园丁。
引证解释
⒈ 种花的园丁。
引
清 曹寅 《寄题东园》诗之六:“花丁扫残霞,顷刻没畦稜。”
花丁近音词、同音词
划定
花丁词语组词
花字组词,丁字组词
花丁意思相关词语
xū zǐ
须子
zhàn yǒu
占有
huā cóng
花丛
zhú lí
竹篱
huān hū
欢呼
jiā lán tuó
迦兰陁
zhú lán
竹篮
huā dīng
花丁
jiā lán tuó
迦兰陀
jiào huā zǐ
叫花子
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
热门成语
付之一炬
吸血鬼
自怨自艾
旦夕之间
同病相怜
一视同仁
颐指气使
京兆画眉
敌众我寡
望尘莫及